HỘI KÝ GIẢ VIỆT NAM ORANGE COUNTY
Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.

Trang nhà của Hội Ký Giả Việt Nam Orange County.
 
HomeHome  Latest imagesLatest images  SearchSearch  RegisterRegister  Log inLog in  

 

 “Đàm” Vĩnh Hưng ra đi để lại một bãi “đờm”

Go down 
AuthorMessage
Admin
Admin
Admin


Posts : 49
Join date : 2010-08-18

“Đàm” Vĩnh Hưng ra đi để lại một bãi “đờm” Empty
PostSubject: “Đàm” Vĩnh Hưng ra đi để lại một bãi “đờm”   “Đàm” Vĩnh Hưng ra đi để lại một bãi “đờm” EmptyWed Aug 18, 2010 9:59 pm

Bolsa Thiên hạ Sự 5/8/2010


“Đàm” Vĩnh Hưng ra đi để lại một bãi “đờm”

Người Bắc gọi là Đàm, người Nam bảo là Đờm phiên âm tuy khác nhưng nghĩa cũng như nhau (Xin lỗi quý vị cũng mang họ Đàm, người viết chỉ muốn viết một khía cạnh xấu về cái tên của Đàm Vĩnh Hưng, quý vị không xấu thì không nên động lòng vì không nằm trong nội dung bài này.) Bãi “đờm Vĩnh Biệt” sẽ làm cho các “sô” nhạc có nghệ sĩ đến từ Việt Nam cũng e ngại. Nghe đồn (tin chưa được kiểm chứng) chuyện thưa gửi của KQ Lý Tống về tình trạng nhập cảnh và “biểu diễn” thu tiền mà không đóng thuế của Đàm Vĩnh Hưng đang làm cho một số Visa của nhiều ca sĩ Việt Nam đã bị tạm ngưng. Đồng thời một số bầu “sô” đang bấn xúc xích vì quảng cáo đã có, mà visa thì chưa? Chưa biết Ủy Ban Đặc Nhiệm Chống Văn Hoá Vận Công Sản sẽ đặt một tiêu chuẩn để đánh giá ca sĩ nào bị chống ra hải ngoại và loại ca sĩ nào được tha? Khi nào quý vị lập xong danh sách nhớ cho báo chí đăng tải và để các bầu “sô” chiếu theo mà “nhận đơn đặt hàng” từ trong nước. Ngày 15/8/2010 cũng sẽ có một “sô” nhạc với một vài ca sĩ từ trong nước tại Long Beach Convention Center, chưa biết số phận ra sao?

Trở lại ca sĩ hàng đầu Đàm Vĩnh Hưng của csVN đã đến California như một kỳ vọng chinh phục lòng người yêu chuộng nghệ thuật tại hải ngoại hầu xâm nhập vào cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản bằng con đường văn hoá? Nhưng chiến dịch đã bị thất bại ê chề. Một hình thức xâm nhập tinh vi vào đời sống của dân Việt Nam tị nạn cộng sản; làm cho dân tị nạn quên dần và từ từ quên đi những dấu ấn đau thương của cuộc chiến để “nối khúc ruột ngàn trùng.” Biết đâu một ngày đẹp trời, chương trình văn nghệ chấm dứt bằng một lá cờ “đỏ sao vàng” tung ra trên sân khấu? Chắc ăn nhất là các chương trình văn nghệ có ca sĩ “ngoại quốc” (đến từ Việt Nam) nên treo cờ VNCH trên sân khấu, thay vì chỉ để ngoài cửa ra vào kiểm soát vé chỉ mang tính trình diễn. Dù sao đi nữa, Đàm Vĩnh Hưng một sớm một chiều tên tuổi đã biến thành Đàm Vĩnh Biệt và đã lên đường trở về trong nỗi buồn Pepper Spray với hình ảnh người con gái và cành hồng không gai (nhưng kèm bình dầu thơm hơi cay) trên đường “tình sử” dẫn vào Santa Clara Convention Center đầy ray rứt.

Không ai phủ nhận người ca sĩ hàng đầu của Việt Nam có một giọng hát thiên phú (theo kiểu gào thét trong nước.) Nghe ĐVH hát “nhạc vàng” (trước 1975 cũng rất tới theo kiểu cà giựt.) Nhưng dù sao nghe ĐVH hát cũng hay hơn nhiều ca sĩ “múa” biểu diễn tại hải ngoại. Nếu ĐVH không có thành tích “nghệ sĩ nhân dân”, chủ tịch hội Thanh Niên Nghệ Sĩ thành Hồ, có lẽ họ Đàm không bị xua đuổi hoặc tẩy chay như nhiều ca sĩ khác đã từng đến “biểu diễn” trước đây. Bằng chứng không phải lần đầu tiên hải ngoại mới có nghệ sĩ trong nước ra hải ngoại. Ông bầu “sô” Dzũng Taylor đề nghị, cộng đồng nên lập một danh sách các ca sĩ nào được ra hải ngoại trình diễn hầu giúp cho các bầu “sô” tránh được cảnh giở khóc giở cười, như nói ở trên. Cộng đồng Bắc – Nam California không chống Đại Nhạc Hội, nhưng chống sự hiện diện của biểu tượng văn công. Vậy cần phải có định nghĩa ca sĩ nào nằm trong danh sách văn công, để bầu “sô” tránh đụng chạm. Nếu cần thừa thắng xông lên chống luôn ca sĩ về Việt Nam luôn thể cho tiện việc sổ sách. Nhất là những nghệ sĩ về VN nhận bằng tưởng lục nghệ sĩ nhân dân và tuyến bố vung thị mẹt như hề Hoài Linh, Ái Vân…v…v... Các ca sĩ về “hét” để nhận tiền tạm tha vì lý do kinh tế, nhưng về “hót” lời chê bai hải ngoại (lý do chính trị để lấy lòng “Bác và Đảng”) thì đề nghị về VN ở luôn cho tiện nghi đôi bề, khỏi cần “qui mã” (qua Mỹ) mất công. Hương Lan, Elvis Phương những ca sĩ hàng đầu hải ngoại và là những người về đầu tiên, tưởng làm mưa, làm cuồng phong gió lớn rốt cục cũng chỉ làm chiếc quạt phe phẩy không diụ được cơn gió nóng Việt Nam và phỏng mông bỏ của chạy về hải ngoại.

Người cộng sản gọi nghệ sĩ là “văn công”, bởi vì với cộng sản tất cả chỉ là công cụ cho đảng xử dụng. Y tá gọi là y công, nhạc sĩ gọi là nhạc công, vũ công, …v…v… Nói tóm lại cứ công công (đừng cong cong) là tốt. Nếu chỉ là một nghệ sĩ bình thường, Đàm Vĩnh Hưng chắc không được đảng nâng đở trở thành một thần tượng và đưa vào thành đảng viên? Không phải là đảng viên sao Đàm Vĩnh Hưng có thể sống trong một biệt thự sang trọng trị giá 5 triệu mỹ kim. Tại Việt Nam, 100 mỹ kim có thể nuôi một người thương phế binh sống qua 1 tháng, thì 5 triệu mỹ kim là một con số sai biệt khó có thể làm cuộc so sánh giữa 2 cuộc đời. Vì “2 phương trời cách biệt” xa nhau một trời một vực.

Trước Đàm Vĩnh Hưng đã có Bằng Kiều, Trần Thu Hà, Thu Phương, Nguyễn Hồng Nhung, Tóc Tiên, Ngọc Anh, Mỹ Linh, Ngọc Huyền, Kim Tử Long, …v…v… họ cũng là những ca sĩ hàng đầu của ca nhạc Việt Nam. Nhưng họ có được trân quý trọng dụng như ĐVH? Hay chính những người ca sĩ này cũng vẫn phải tìm đường “qui mã” (qua Mỹ) và ngày nay họ cũng đã trở thành những người dân bình thường trong xã hội người Việt hải ngoại? Dù sao đi nữa thì “Tình Vào Hạ” cũng đã thành “Tình Hạ Màn” (Bắc Kỳ còn gọi “màn” là “mùng”) ĐVH cũng trở thành Đàm Vĩnh Biệt, nhưng hệ luỵ vẫn để lại nhiều phiền toái thê lương. Đờm trở về nước lần này nhất định sẽ hát nhạc phẩm “Riêng Một Góc Mùng” để tặng bà con Anahein Arena thích tiếng hát ĐVH. Đàm ra đi đã để lại một bãi đờm vĩnh biệt trong cộng đồng quận Cam với nhiều hệ luỵ:

-Hệ luỵ thứ nhất: Ai chiến thắng trong trận chiến “Văn Hoá Vận” này? Dzũng Taylor? Không, thua là cái chắc, người viết nghĩ anh chỉ là một bầu show thương mại thuần tuý. Tinh thần quốc gia chắc không lớn hơn tinh thần đô la như những chuyện thường tình của các cai thầu có liên hệ buôn bán với Việt Nam như gửi tiền, mở cà phê, bưng phở Tuyết Mai (MC trung tâm Asian nay trở thành chuyên viên bưng phở) …v…v… Dzũng cũng như một số người (tự tin) có lẽ không ai nghĩ đến một sự thật thê thảm cho đến khi “nhìn thấy quan tài” thì lệ có đổ cũng đã trễ. Dzũng bảo căn cứ theo số vé bấm số của kiểm soát viên (Bản tin tổng hợp của các ký giả nhật báo Người Việt gọi là “Gác Dan”, từ Chủ Bút, Chủ Nhiệm đến Ban Tin Tức đều công nhận, vì đồng ý chữ “gác dan” nên bài viết được đăng lên?) Gác Dan có nghĩa là người gác kẻ gian và thường làm việc ban đêm (vì trộm thường sống về đêm.) “Gác dan” Anaheim Arena chắc chắn không phải gác người đi xem “biểu diễn” (từ Đỗ Dzũng xử dụng) vì đã có cảnh sát làm chuyện này. Vậy “gác dan” ai? Không lẽ cái đám biểu tình là đám gian cần phải gác? Tôi nhắc chuyện này vì Người Việt chưa cải chính cái gọi nhân viên Anaheim Arena là “gác dan”.

Trở lại con số theo Dzũng Taylor cho biết 2766 máy kiểm soát vé đã ghi nhận. Con số nếu đúng là vậy thì vẫn là khoảng 30% ít hơn con số dự trù 4 ngàn (so với năm 2007.) Nhưng số tiền thu mới là đáng kể. BTC có thu được tiền 2766 vé không? Bao nhiêu vé là của toà đại sứ “gửi gấm” cho du học sinh và “bà con Việt Kiều” vào xem “biểu diễn” không mất tiền? Ít ra công ty Người Việt cũng đã có đến 23 người được vào xem miễn phí? Ký giả Hà Tường Cát phủ nhận không tiết lộ tin gì với bà Thanh Hiền. Bà Thanh Hiền cũng nói không phải là ông Hà Tường Cát nói, vậy bà nghe ai tiết lộ? Trong các e-mail bà Thanh Hiền phát tán lên các diễn đàn chửi báo Người Việt và ký giả Hà Tường Cát thì sao hỉ?

Nếu ký giả Hà Tường Cát chối và bà Thanh Hiền bảo không thì người viết cũng đành phải cải chính trong số này và xin đặt câu hỏi ngược lại ký giả lão thành Hà Tường Cát. Con số 8 ký giả “bò” vào Anaheim Arena bằng cách nào (Rất nhiều ký giả như SBTN không có cái thẻ khỉ gió do BTC ĐNH phát thì không vào được bên trong biểu tình, chứ đừng nói là vào trong rạp)? Dzũng Taylor bảo có tặng Người Việt 2 chục vé, cộng với 8 ký giả vào free là 28 thiếu 2 người là đủ 30. Vấn đề không phải ông Hà Tường Cát nói hoặc không nói cho bà Thanh Hiền hoặc đã nói cho ai đó không cần thiết. Không lửa làm sao khói? Sự thật là Người Việt có nhận 20 vé free tại sao lại sợ không dám nhận? Làm sao Người Việt được đặc ân mới chuyện théc méc của dư luận. Ai nói hoặc ai nghe không thành vấn đề.

Rồi thì chuyện bên lề khác nữa. Các ông nhà báo và dư luận đoán già đoán non số người tham dự “biểu diễn” (ĐNH) và số người chống “biểu diễn” (biểu tình.) Người bênh biểu tình thì cho là hơn 4 ngàn người chống “biểu diễn” (con số này có vẻ hơi phóng đại,) người thì nói hơn 2 ngàn hoặc hơn 3 ngàn (khoảng 2500 – 3000 có lẽ đúng nhất và khả thi tin được.) Người bênh BTC “biểu diễn” thì nói phóng tiểu số người biểu tình xuống còn hơn có ngàn người. Tuy nhiên, các con số đưa ra chẳng được bộ thống kê nào của Hoa Kỳ công nhận. Đúng hay sai là từ cái Lăng kính lương tâm của người nói, của chính trái tim của những “con tim chân chính không hề biết nói dối, nói láo, nói xạo, nói ba láp, nói tào lao thiên điạ, nói vô tội và vì nói không phải đóng thuế nên tội gì không nói.” Điện báo KBC Hải Ngoại đã đưa video quay bên ngoài (biểu tình) và bên trong (“biểu diễn”) sau khi giờ ĐNH khai mạc. Bà con vào xem, đếm và tự mình cho một con số. Dù rằng con số này sẽ chẳng thay đổi cục diện ngày 24/7/2010, vì chuyện cũng đã qua. Chẳng thay đổi được gì nhưng vẫn tranh luận, chẳng qua chỉ là thay đổi lòng thoả mãn tự ái và kiểu viết “lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”. Viết lạng quạng và không đúng ý muốn bị đòi lại tiền quảng cáo thì bỏ mother. Điạ chỉ trang nhà điện báo độc giả có thể vào xem miễn phí: http://kbchaingoai.iboards.us/viewtopic.php?t=1996

Chưa kể những chi phí bất ngờ ngoại sự dự trù của BTC, tiền thuê cảnh sát Anaheim và tăng cường số nhân viên (“gác dan) (ngoài số tiền thuê hí viện Anaheim Arena là 45 ngàn mỹ kim?). Thời lượng BTC/ĐNH (Dzũng Taylor) air time phải lên đài VNCR để “giải độc” vì bị biểu tình dự trù chống đối (Chỉ béo đài VNCR đang lúc gặp khó khăn.) Có lẽ Dzũng Taylor cũng bị cú bất ngờ vì phản ứng quá mạnh của cộng đồng? Nhất là sau hành động ngoạn mục khá bất ngờ của Lý Tống làm mồi lửa bùng lên thùng xăng nam California.

-Hệ luỵ thứ hai là các nhà báo tham dự họp báo giới hạn sẽ là chủ đề cho buổi họp sắp đến thứ Năm ngày 5/8/2010 tức là ngày Việt Weekly phát hành. Người viết dù không đồng ý với cuộc xé lẻ của các cơ quan báo chí và cho là họ bị mắc bẫy của chú “văn công” trẻ tuổi đời nhưng già kinh nghiệm đảng, nhưng người viết không đồng ý với buổi họp báo này. Người viết nghĩ, chuyện các nhà báo xé lẻ có lẽ không phải là mục tiêu cần thiết. Dù sao các cơ quan truyền thông vẫn là những người đang đi bên cạnh cuộc sống thường nhật của chúng ta. Một cuộc biểu tình hơn năm tại Việt Weekly, gần 2 năm Người Việt, toạ kháng gần 10 tháng Việt Herald và cách loan tin một chiều của VNCR không ai thay đổi được tình thế. Nếu chỉ vì ngồi với Đàm Vĩnh Hưng trong buổi “họp báo giới hạn” mà bị lên án thì việc nhà báo Đỗ Dzũng cũng đã từng đại diện nhật báo Người Việt lên Washington DC phỏng vấn đại sứ Lê Công Phụng (cộng sản thứ thiệt) sao không bị phản đối? Mặc dù xé lẻ thật, nhưng tự do báo chí ai có quyền cấm những cơ quan này đi “họp báo giới hạn” trong một xã hội tự do, dân chủ? Ai có quyền đặt tiêu chuẩn bắt báo chí Việt Ngữ phải “hành nghề” theo chiều hướng “độc tài” của một Uỷ Ban? Phương thức ngoại giao vẫn là những phương thức đơn giản để giải quyết vấn đề. Thì giờ là vàng bạc, người viết không biết buổi họp báo 5/8/2010 là ý kiến của ai? Nhưng có lẽ không cần thiết. Bởi vì kẻ thù cuả chúng ta không phải đối tượng báo chí “xé lẻ” này. Nếu muốn, chỉ một tờ khuyến cáo cũng đủ, đâu cần phải một buổi họp “to lớn” với vài chục người như vậy. Câu hỏi xin nói thẳng: “Làm gì nhau?”

Thật ra nếu người viết ở trong Uỷ Ban Đặc Nhiệm thì người viết sẽ không làm việc họp báo này. Lý do không cần thiết và sẽ không đi đến đâu. Chưa kể vấn đề tế nhị là cựu dân biểu Bùi Văn Nhân tức nhà báo Vi Anh đang là cộng sự viên của tờ nhật báo Việt Báo. Không ai cấm tư tưởng phong phú phiêu lưu của dư luận khi cho rằng ông đang làm công việc “cạnh tranh” với Người Việt và Việt Herald dùm cho tờ Việt Báo? Với UBĐN/CVHVC/CSVN, nhà báo “lăng ba vi bộ” Vi Anh thật ra không lạ gì trong cộng đồng. Ông nổi tiếng vì khéo “lòn lách” làm việc cho cả 2 đài truyền hình SBTN và VHN-TV trong cùng thời điểm.

Nhưng có lẽ ông thật sự nổi tiếng khi làm chủ toạ đoàn và quyết định cho phép Ban Đại Diện Cộng Đồng của bác sĩ Nguyễn Xuân Vinh được tự ý lưu nhiệm thêm 3 năm mà bất cần vấn đề không có điều khoản nào trong Nội Quy cho phép (Không thấy ông “cụ” cựu Đại Tá Lê Khắc Lý họp báo phản đối ông Vi Anh.) Sau đó chính ông cũng là người làm chủ tọa đoàn điều hợp “sáng chế” ra Uỷ Ban Phối Hợp Chống cộng sản và Tay Sai tại nhật báo Viễn Đông. Điều lạ lùng, cả 2 cơ quan này đều không có mặt trong buổi biểu tình chống “biểu diễn” Đàm Vĩnh Hưng. Không biết ông Vi Anh nghĩ sao về 2 thái độ “bất hợp tác” biểu tình của 2 đứa con tinh thần này? Trong khi đó nhóm cựu Tù Nhân Chính Trị (ông Nguyễn Văn Thanh) và nhóm bà Đàm Bảo Kiếm (Đàm VS Đàm - chống Đàm Vĩnh Hưng) vẫn có mặt. Nhóm Uỷ Ban Bảo Vệ Chính Nghiã Lê Ngọc Diệp (kiêm chủ tịch Liên Minh Dân Chủ Tây Nam Hoa Kỳ) một cơ quan ngoại vi của bác sĩ Nguyễn Xuân Vinh cũng không thấy xuất hiện. Phải chăng triệu chứng tan vỡ đang manh nha từ phía Vinh-Nguyệt-Thăng hoặc giả chủ trương của Ban Đại Diện Vinh-Nguyệt là “đầu hàng vô điều kiện”. Ông Vi Anh cần chỗ dụng võ (mồm) nên đành phải nhảy qua bên này. Vì bản tính cả vú lấp miệng em nên ông cũng chễm trệ ngồi bàn chủ tọa?

Ông nhà báo Vi Anh có phải là người “sáng chế” chuyện họp báo ngày 5/8/2010 hay không? Nhưng dư luận trong Uỷ Ban Đặc Nhiệm có nhiều người đã bắt đầu tỏ những dấu hiệu bất mãn khi Vi Anh nhảy vào trong UBĐN. Hình như luật sư Nguyễn Xuân nghĩa và cựu luật sư Trần Sơn Hà chút xíu nữa bị loại chỉ vì là dân Bắc Kỳ. Một thành viên trong UBĐN nói với người viết, có những triệu chứng Nam Kỳ quốc trong UBĐN. Đúng hay vô tình nhìn lại thì quả tình cụ Nguyễn Thanh Liêm, ông Phan Kỳ Nhơn, ông Bùi Văn Nhân, Nguyễn Nam Hà, Phan Diệu Chi toàn là những tay Nam Kỳ (quốc?) Trời đất 35 năm lưu vong và lực càng ngày càng teo mà quý vị còn định lập chế độ Nam Kỳ Quốc trong Uỷ Ban Đặc Nhiệm để làm gì? Tất cả những kế hoạch, phân công UBĐN đã họp và công tác đã ấn định, nhưng phút chót ông Vi Anh lại nhảy vào ôm hết các mai-cờ-rơ-phôn hổng thèm chia cho ai cái nào, ngon lành hơn nữa ông còn sẵn sàng hi sinh “vào tù một mình”. Chuyện loạ, đi biểu tình ai bắt vào tù trừ phi bạo động hay gây náo loạn. Thử hỏi nếu cuộc biểu tình chỉ lèo tèo 1 hay 2 trăm mạng ông Vi Anh có nhảy ra show-off không? Chuyện ông Vi Anh còn nhiều, nhưng nặng nhất là chuyện các luật sư từ Việt Nam qua “tham quan” tại đại học Chapman. Chuyện này để dành lúc nào huởn viết tiếp. Người viết mong có lời lên tiếng của ông Vi Anh về 2 cái cơ cấu do ông thành lập: tại sao không đi biểu tình chống “biểu diễn” ĐVH? Đã đến lúc cần dẹp 2 cơ cấu này hay chưa? Nguyên tắc ai cột thì người đó phải cởi. Đã đến lúc nhà báo Vi Anh nên cởi 2 cái tổ chức này cho bớt chật đất Bolsa và bớt những nhố nhăng hoặc đổi tên là Ban Điên Dại Cộng Đồng thích Đờm và chỉ chống xe lôi.

-Hệ luỵ thứ ba là ký giả Đỗ Dzũng, ông này nghỉ việc Việt Herald 15/7/2010 và có 2 tuần nghỉ hè trước khi vào làm việc cho Người Việt (đầu tháng 8, 2010) tức là thứ Hai 2/8/2010 (Sau này thì được biết ông nói 2 tuần nghỉ hè nhưng tuần sau thì đã đi làm cho Người Việt rồi.) Lúc đầu ông xưng là nhân viên Người Việt với Nguyễn Hoàng BBC, sau khi bị làn sóng chống đối lan tràn với cùng sự thách đố hội luận về lời tuyên bố của ông thì ông hãi quá trốn mất tiêu. May nhờ vào xem phóng sự truyền hình “Chuyện Không Ai Biết” mới biết ông nói lại là ý kiến cá nhân không phản ánh quan niệm của nhật báo Người Việt. Nghe nói lý do ông đã bị Ngươì Việt khiển trách vì tội đi ngược lại đa số dư luận cộng đồng? Lại chuyện đa số dù không có con số. Cũng tạm cho là được đi, nhưng tại sao không nói dứt khoát ngay từ lúc đầu phỏng vấn là tôi đã nghỉ Việt Herald và đang chờ trở về Người Việt (3 ngày nữa tôi sẽ về cộng tác với Người Việt) những gì tôi tuyên bố là do tôi tự ý khai báo về trong nước và không liên quan gì đến nhật báo Người Việt, cơ quan tôi sắp sửa “Đỗ Đi Rồi Đỗ Laị Về.”

Điều giải thích của Đỗ Dzũng với Thanh Toàn có thể tạm chấp nhận được. Nhưng người viết vẫn không đồng ý với Đỗ Dzũng vì toàn bộ những lời tuyên bố của ông đều dựa trên căn bản con số và yếu tố hiện thực. Con số thì ông không đưa ra được và ngay cả cái cộng đồng chống cộng và cộng đồng không chống cộng ông cũng không đưa ra được thí dụ ai chống cộng và ai chống gậy? Phải chăng cộng đồng nào không đi biểu tình chống “biểu diễn” tức cộng đồng bác sĩ Nguyễn Xuân Vinh là cộng đồng không chống cộng? Người viết nghĩ Đỗ Dzũng phải xin lỗi đây là những phát biểu hoàn toàn cá nhân và chủ quan; nếu những lời phát biểu này có làm phiền hà đến “đa số” dư luận, Đỗ Dzũng tôi xin rút lại. Nhưng Đỗ Dzũng cố chấp và trốn chạy sự thực. Nếu chỉ là sự suy diễn cá nhân và không có con số thí dụ thì đừng vơ đuã cả cái “đa số cộng đồng” vào kỳ lắm. Đôi giầy còn có số hà huống chi là người ta. Không có con số làm sao phân biệt? Dù là cá nhân hay đại diện Người Việt thì cái gọi là Phi Văn Hoá Mỹ là cái gì dzậy cà? Người viết đồng ý với nhận xét của Thanh Toàn về Đỗ Dzũng. Nếu Đỗ Dzũng không thích hội luận với Ngô Kỷ tại quán Zen, mà trong toà soạn Người Việt thì Ngô Kỷ chắc là không thể vào được. Vậy ông Đỗ Dzũng có dám nhận lời hội thoại với người viết không? Người viết chấp ông cầm 2 mai-cờ-rơ-phôn và gọi sẵn 2 ông cảnh sát trong buổi họp. Nói bằng văn hoá gì cũng được. No Star Where.

-Hệ luỵ thứ tư là nhạc sĩ Chí Tài: Ai cũng biết sau đợt lưu diễn năm 2007, ông thợ cạo (nghề hớt tóc trước khi thành ca sĩ) họ Đàm trở thành nghệ sĩ nhân dân và chê ca sĩ hải ngoại không biết “hét”, ban nhạc không biết khẩy, không biết bùm trắc trắc bùm trắc trắc. Trong lần lưu diễn này cũng vậy, những khuôn mặt ban nhạc trên sân khấu trông lạ hoắc, trông có vẻ giống “nghệ sĩ nhân dân”? Nhưng đột nhiên trước khi chấm dứt phần trình diễn, ban nhạc nghỉ xả hơi? Ông nhạc sĩ Chí Tài ôm cây đờn thùng ra cà tưng cà tửng, cà răng căng tay (người viết có video) và Việt Weekly số 31 trang 37 cũng có hình chụp Chí Tài (Thuý Nga) đang khẩy khẩy cho Đờm khạc nhạc. Em Chí Thiện Radio Bolsa (chống Đàm Vĩnh Hưng,) anh Chí Tài Thuý Nga (gẩy Đàm Vĩnh Hưng.) Thế mới biết, báo chí bị xé lẻ vẫn chỉ là chuyện của những người dưng nước lã, no star where; nhưng ông ca sĩ này ho cách nào mà khạc ra cục đờm chia được 2 anh em Chí Tài, Chí Thiện thành chí choé mới là loạ.


Câu chuyện VNCR tưởng vậy mà không phải vậy

Khuya thứ Năm 29/7/2010 chuẩn bị đi ngủ thì nhận được tin tuyệt vọng giữa giờ vui vẻ. Vụ mua bán VNCR tạm thời đình chỉ. Lý do? Tại cái ông thần cà chớn chống “xe lăn” méo miệng Người Việt hổng chịu ký. Uả tại sao lại dính dáng đến Người Việt, ký cái củ cải gì mà không chịu ký, vì 30% cổ phần còn sót lại hay vì sao mà không ký? Người đưa tin không vui giữa giờ đêm khuya “căng thẳng” bảo: “Không, Không, Không trăm lần không, ngàn lần không”, vì món nợ 17 ngàn của VNCR với Người Việt đã “dính cựa” vào cái tài sản VNCR. Có phải nợ này là tờ Phụ Nữ Diễu Dài không? Không PNDĐ đã xong rồi. Xí bùm bum cho hết một năm đòi lại làm gì. Tiền này VNCR mượn Người Việt, bây giờ bán đài thì phải trả nợ trước khi bán. Giống như ông bị chủ nợ xiết nợ vào căn nhà của ông vậy đó mà. Nôm na gọi là nợ thế chân. Hiểu rồi chuyện nhỏ, người ta bán hơm 100 ngàn xong thiếu gì tiền để trả. Sao Người Việt làm khó dễ bà Bùi Bích Hà dữ dzậy? Dù sao thì cũng đã từng cùng một chiếc thuyền mà ra mờ. Không, Không, Không chuyện gì cũng phải sòng phẳng trả xong rồi tính sau. Lỡ bán VNCR xong không trả nợ thì sao? Thế tại sao ông make-up (son phấn) không lỡ giúp thì giúp luôn cho bà 17 ngàn nữa có sao đâu? Làm sao tôi biết được chuyện bên VNCR, người đưa tin nói. Thôi báo tin như vậy cho biết là ông viết sai rồi đấy. Lo cải chính đi nghe VNCR chưa bán được, “bye”.

Trời, VNCR không bán được, đâu phải lỗi của người viết loan tin sai? Chuyện mua bán rõ là có mà, bán không được là chuyện khác. VNCR nợ Người Việt (hay ông Hoàng Ngọc Tuệ) 17 ngàn là chuyện khác. Chuyện giá cả cũng xong xuôi. Không phải tại anh cũng không phải tại em, tại phông tên nước nên chúng mình “ấy” nhau. Chuyện nhật báo Người Việt không chịu ký giấy chuyển nhượng là tại vì món nợ truyền kiếp 17 ngàn đâu phải vì lỗi người viết? Thế mới biết thương nhau củ ấu cũng tròn, ghét nhau bồ hòn cũng méo. Méo đến méo cả miệng và bị trù ẻo ngồi xe lăn vẫn chưa tha. À quên trước khi ô-rờ-voa chia tay báo tin thêm ông “thám tử” biết chuyện ông make-up mua VNCR còn phải thông qua “bà chủ cầm tiền” (bà đầm). Vì nghe nói bà mới biết chuyện mua bán VNCR là nhờ những tiết lộ trên Việt Weekly. Thôi chuyện này người viết cũng không quan tâm lắm đâu. Bỏ đi tám.

Thông tin là bổn phận của nhà báo, dù đó là báo thông tin một hay 2 chiều đều là thông và tin. Làm báo thông đúng và tin phải là chuyện khác. Không phải cứ vỗ ngực nói “làm báo lương thiện” là tờ báo sẽ “lương thiện”; Độc giả tinh ý lắm, đọc vào hiểu ngay. Bằng chứng là bài Bolsa Thiên Hạ Sự nào bà con cũng hiểu hết và mết đọc nữa mới chết. Bolsa Thiên Hạ Sự chưa bao giờ cho mình là làm báo lương thiện, nhưng bà con vẫn cứ thích đọc và đọc một cách thoải mái đầy lương thiện. Ngay cả VNCR cũng thích đọc bài của người viết. Bài viết xin chấm dứt bằng một câu nói của một người trong Việt Herald than thân trách phận: “Đến giờ phút này mọi người ai cũng lầm khi theo Đỗ Tăng Bí sang đây (Việt Herald).” Ông Lê Công Tâm đi, Đỗ Dzũng đi, không biết Việt Herald sẽ rẽ trái hay phải hay là đứt phanh luôn?
Back to top Go down
https://hoikygia.board-directory.net
 
“Đàm” Vĩnh Hưng ra đi để lại một bãi “đờm”
Back to top 
Page 1 of 1
 Similar topics
-
» Hình ảnh và video chống Đàm Vĩnh Hưng
» Tu Chính Án Số 1 - Joe Đỗ Vinh
» Video Hoàng Duy Hùng bị biểu tình và họp báo
» Việt Weekly Phỏng Vấn nhà báo Nguyễn Phương Hùng
» Vĩnh biệt tháng 3 gãy súng Cao Xuân Huy

Permissions in this forum:You cannot reply to topics in this forum
HỘI KÝ GIẢ VIỆT NAM ORANGE COUNTY :: Bolsa Thiên Hạ Sự-
Jump to: