HỘI KÝ GIẢ VIỆT NAM ORANGE COUNTY
Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.

Trang nhà của Hội Ký Giả Việt Nam Orange County.
 
HomeHome  Latest imagesLatest images  SearchSearch  RegisterRegister  Log inLog in  

 

 Nhà báo Vi Anh dưỡng bệnh?

Go down 
AuthorMessage
Admin
Admin
Admin


Posts : 49
Join date : 2010-08-18

Nhà báo Vi Anh dưỡng bệnh? Empty
PostSubject: Nhà báo Vi Anh dưỡng bệnh?   Nhà báo Vi Anh dưỡng bệnh? EmptyThu Sep 16, 2010 1:41 am

Bolsa Thiên Hạ Sự 30/8/2010

Vi Anh dưỡng bệnh?

Thằng bạn Bolsa thích cà kê dê ngỗng bên ngoài lề đường Bolsa, nên tôi đặt tên thằng bạn Bolsa cho dễ nhớ và dễ phân biệt với người bạn khác cùng tên. Chiều thứ Ba gọi điện thoại báo tin vui giữa giờ tuyệt vọng: “Ông Vi Anh sẽ nghỉ dưỡng bệnh một thời gian và sẽ không xuất hiện trước cộng đồng.” Có gì vui đâu mà nhắng cà xị ông bạn. Nếu thật sự người ta bệnh thì mình lên Chùa đọc kinh cầu nguyện tai qua nạn khỏi (đạo Phật), hoặc mời Cha đến nhà đọc kinh thêm sức (đạo Chúa), nếu là PGHH thì muốn mời ai cũng được, vì có 4 hệ phái Nguyễn Thành Long, Lê Phước Sang, Huỳnh Kim và Nguyễn Văn Cội. Cao Đài thì bảo đảm ông Vi Anh không ở trong đó miễn chỉ đường.

Người viết từ tốn bảo thằng bạn Bolsa, đừng ra quán cà-phê Bolsa nghe tin vịt rồi tán nhăng tán cuội nghe cò ra quạ, nghe quốc ra chuột. Đừng bắt chước ông ứng cử viên hụt nói trước quên sau, thiếu người ủng hộ cho nên quơ quàng vớ đại gặp ai cũng mời vào tiệc gây quỹ. Ông ứcv này ra ngoài Bolsa nghe đồn ra sao không biết, bật người như con khủng long gào thét; ông NPH viết bài uýnh tôi trong Bolsa Thiên Hạ Sự, ông sẽ lên đài mang tôi ra bầm dập trên chương trình phát thanh của ông. Người viết chỉ cười, bài Bolsa Thiên Hạ Sự được đưa lên diễn đàn KBC Hải Ngoại mỗi chiều thứ Hai để bà con ở xa đọc http://kbchaingoai.iboards.us/viewforum.php?f=39 trước khi Việt Weekly phát hành ra báo ngày thứ Năm. Đọc hoài chẳng có một chữ nhắc tên ông. Được nhắc tên không dễ đâu, phải có “thành tích” mới được lên bài Bolsa Thiên Hạ Sự. Chiều thứ Tư lên đài 1190 AM nhiều chuyện không đủ giờ tường trình có dư giờ đâu mà đề cập đến ông.

Tên của ông ta cũng nằm trong danh sách của những người được “báo hỉ” mỗi khi có bài mới trong KBC Hải Ngoại. Sao không vào KBC Hải Ngoại đọc để kiểm chứng trước khi “còm-len” (complaint), giỏi điện toán lắm mờ. Muốn làm dân biểu thì phải tập trầm tĩnh như tiến sĩ Nguyễn Kim Long chẳng hạn. Từ từ, tốn tốn sẽ giải quyết được mọi chuyện mờ. “Đi đâu mà vội mà vàng, mà vấp phải đá mà quàng phải dây?” Chuyện đâu còn đó, nhân chứng vẫn còn sống nhăn chưa chết. Người nóng nảy và bộp chộp sẽ không bao giờ thành công, chân lý này đã có từ lúc con người hiện diện trên trái đất. Có người chống chế, bào chữa anh ta còn trẻ nên còn bồng bột, người viết không nghĩ như vậy “Cha mẹ sinh con, trời sinh tánh.” Người tâm không tĩnh thì thường nổi nóng bất tử, người thiếu bình tĩnh dễ bị khích động, không căn cứ tuổi tác. Những người này nên tránh làm việc cộng trừ và chính trị chính em coi chừng có ngày bị chuyển qua nghề buôn ”muối” (cao máu).

Ứng cử viên Nguyễn Trọng Phú cũng còn trẻ hơn ông nhưng người viết chưa bao giờ thấy Phú nổi nóng trong các sinh hoạt cộng đồng. Dân biểu Trần Thái Văn từ ngày xuất chiêu tạo dựng Little Sàigon với tuổi ngoài 30 cho đến nay, người viết cũng chưa bao giờ ông nhíu mày hay cau có; trừ phi đăm chiêu và suy nghĩ việc hệ trọng. Người viết đi sinh hoạt hội đoàn thấy nhiều người 70, 80 mà vẫn nóng nẩy “tinh anh phát tiết từ lời nói đến hành động.” Co một ông bác sĩ mang tên “mất hi vọng” mà phát biểu thì bảo đảm cái trần nhà cũng rung rinh kiểu “rung rinh cái “dzú”(n) rung rinh”, ông này cũng đâu còn trẻ! Còn nhiều cuộc “đấu khẩu” trong các phiên họp mà đa số toàn là những thành phần “tranh luận” là ông, chú, bác của bọn con nít, làm bọn trẻ nhăn mặt “không dám học hỏi” thế hệ đi trước, nhất là học kiểu “Tarzan nổi giận” mấy cháu không dám.

Nói cho chú em nghe “wa” không có tiền mua giờ nói về cậu đâu nhé, mà “wa” cũng không có hưởn để viết về cậu đâu, tiền giấy đắt lắm. Đừng nghe lời con heo mập bên lề đường Bolsa mà hỏng chuyện tương lai. Lần sau nếu có ai khích tướng, bình tĩnh hỏi cho lẽ: “Bài viết ở đâu, đăng báo nào, ngày giờ năm tháng; Sao ông biết, nếu chưa đăng thì ông đọc ở đâu hồi nào; cho tôi đọc ké được không?” Nếu đứa “thọc gậy bánh xe” nhất quyết không tiết lộ, thì biết ai là tác giả, hỏi thẳng tác giả hay lên website nơi hay đăng bài tìm đọc. Làm gì ba chớp ba nháng, nhảy tung tăng đụng cả trần nhà quán Zen. Bolsa chứ có phải xứ Kanguru đâu mà cà tửng cà tưng?

Tuần trước cũng có tin đồn dzui đáo để, cũng có thể đến cùng từ một người rồi chuyền tai vào “cậu bé” hữu dõng vô mưu này bảo người viết nhận tiền của ông Lê Công Tâm để lập Hội Ký Giả (ký “giả” nhưng làm thiệt nên nhiều người nhột nhạt) và tin đồn thứ hai ông Đoàn Trọng đưa cho người viết 500 mỹ kim đi lập hội ký giả (để bảo vệ ông Đoàn Trọng?) Nghe buồn cười, định không viết nhưng mấy ông “hội ký giả quán Zen” bảo viết cho vui, nếu bí đề tài. Bí thì không, vì đã có ông Đỗ Tăng Bí thầu rồi. Nhưng viết cho vui cũng được một vài trống canh thì viết. Bolsa căng thẳng như “Cu Ba”, Bolsa sôi sục như lò lửa Trung Đông, Bolsa không bao giờ phẳng lặng như mặt nước sông Hương, thôi thì viết cho bạn đọc cười cho đời bớt khổ trong tình hình kinh tế “tưng bừng khai trương, âm thầm đóng cửa” này.

Nếu bảo là dại thì người cho tin dại ít mà người nghe tin mới dại nhiều. Nếu hoài nghi chỉ cần gọi điện thoại hay e-mail hỏi cũng tỏ tường. Làm gì chạy loanh quanh như gà mắc đẻ. Ông Trời sinh ra cái đầu phải biết tận dụng thiên chức trời sản xuất ra bộ óc để suy nghĩ. Lâu nay cộng đồng nhiều chuyện Thiên Hạ Sự dồn dập nên chưa có thì giờ hỏi tội ông Lê Công Tâm về vụ tường thuật tin láo trên đài VICR trong bài tham luận đọc vào lúc


“Nửa đêm giờ Tí canh ba,
Ông bà thức dậy rủ gà chọi nhau.
Gà ông cao cổ lắm lông
Gà bà toác miệng đớp đầu gà ông?”


Bản tin tường trình của ông Lê Công Tâm đọc trên VICR thứ Hai 16/8/2010, cho biết người viết đuổi bà Diệu Chi ra khỏi phòng họp báo “Tự Do Báo Chí” thứ Sáu 13/8/2010. Ông Lê Công Tâm có mặt trong buổi họp: Đúng; nhưng tường thuật: Sai. Cũng có thể ông Lê Công Tâm cố tình tường thuật sai để đánh lừa thính giả tin là người viết cũng cá mè một lứa, không hơn gì đám bên kia (BTC họp báo 5/8/2010)? May mà bà Vân trong chương trình ông Ngô Doãn Tiên đã cải chính dùm làm gì có chuyện NPH “mổ” Diệu Chi “kiểu” của Lê Công Tâm viết. Muốn nhận được tiền của Lê Công Tâm? Khó lắm bà con ơi, ông này nhìn mặt là biết hà tiện rồi. Đàn ông môi mỏng, mím chặt như Vi Anh thì chỉ có nhận mà không cho. Nếu có thí cô hồn thì may ra tô phở và ly cà phê Lee Sandwiches (Stanton) trên đường Beach (Cây nhà lá vườn không tốn phí bao nhiêu). Còn ông Đoàn Trọng thì chưa chắc là dư giả đến mức rộng rãi như vậy? Nói Đoàn Trọng đưa tiền cho người viết là cách nói lịch sử, xã giao. Ám chỉ người viết cũng nhận từ ông Lê Công Tâm qua Đoàn Trọng mà thôi.

Thật ra Hội Ký Giả Việt Nam Orange được lập ra nhằm mục đích bênh vực anh em nhà báo đang hành nghề. Chuyện chung mang tiền riêng (nhà) mà làm thì cũng “no phe”, nếu được mạnh thường quân nào đó ủng hộ thì cũng tốt thôi, có gì là sai không? Không lẽ độc tài đến độ không cho ông Lê Công Tâm được phép biểu diễn lòng từ tâm? Những người phiạ tin cũng có giúp đỡ người viết gì đâu mà lên mặt đạo đức giả? Tại sao không nghĩ ngược lại chính Lê Công Tâm là người tung tin thất thiệt trong lúc “cậu bé” đang bốc hoả để làm kế ly gián. Người có lòng can đảm dám ăn dám nói như người viết đếm trên đầu ngón tay bất cứ thời đại nào. Do đó, người thương thì ít mà kẻ ghét thì nhiều. Nhưng dấn thân làm chuyện “trừ gian diệt bạo” cũng phải chấp nhận mà thôi.

Tinh thần cả nể của người Việt, sau 35 năm trưởng thành trong tự do, dân chủ nhưng chết vẫn mang theo và tiếp tục di truyền hậu thế. Do đó, nói thuận ai cũng thích (dù là biết biết lời nịnh bợ, đãi bôi), nói ngược ai cũng chói tai (trung ngôn nghịch nhĩ) dù sự thật rõ là làm trật lấc đường rầy. Nói đụng đến các ông bà “quan to, súng dài” từ mồ ma ngày 30/4/1975 thế nào cũng bị ghét dù là nói đúng tim đen, nói đúng việc làm sai quấy. Tinh thần bao che xấu che tốt khoe đã đưa cả một đất nước xuống bờ vực thẳm ngày 30/4/1975 vẫn còn là một tài sản vĩ đại cuả thế hệ 1975. Hàng trăm ngàn dân quân cán chính được xách đồ tế nhuyễn riêng tư lên đường “cắm trại” từ 1 đến 17 năm đằng đẵng. Vậy mà sau 35 năm chưa mở mắt. Chó mở mắt 7 ngày sau khi sanh, người biết bao giờ mới nhìn thấy cuộc đời? Thế kỷ 21 tiến bộ mà sao mình vẫn không tiến bộ?

Thế rồi thậm chí còn trả thù cái thằng dám ăn dám nói như người viết. Biạ đặt thêu dệt chuyện không nói có, chuyện có nói không về người viết. Chuyện gì nếu có liên quan đến thằng ăn ngay nói thẳng này phải gạt ra ngoài, đừng cho nó có được “crề đít”. Một vài tổ chức còn tuyên bố chuyện gì dính dấp đến người viết “nghỉ chơi”. Chơi hay không thì lương căn bản vẫn vậy, không tăng không giảm. Ngửa tay nhận vài trăm đồng bạc để đi đâu cũng cúi mặt thì nhận làm gì tội cho cho cái lưng không cong lại bắt nó phải cong.

Viết đến đây người viết chợt nhớ đến câu chuyện Thành Cát Tư Hãn vì nóng giận mà giết chết thần ưng chỉ vì con chim ưng đã hất bình nước uống múc từ khe nước (3 lần) mỗi khi ông định đưa lên miệng uống trong một buổi đi săn ngoài sa mạc. Trời nóng, khát nước miệng khô, gặp được một khe nước mừng còn hơn bắt được vàng. Lần thứ ba TCTH giận con chim “mất dậy” rút gươm chém chết. Chém xong ông mới nhìn thấy một con rắn độc đang nằm chết sau gò đá cạnh đó. Thì ra đó là nước độc. Nếu thần ưng không cản thì ông cũng đã ra người thiên cổ. Thành Cát Tư Hãn ôm theo xác con ưng trở lại nơi cắm trại. Ông ra lệnh làm một bức tượng TCTH ôm một con ưng bằng vàng và khắc hàng chữ vào cánh chim:


Thậm chí khi một người bạn làm điều gì đó anh không thích, người đó vẫn cứ là bạn của anh.
Và trên cánh chim kia, ông cho khắc dòng chữ khác:


Bất cứ hành động nào được thực hiện trong sự giận dữ đều là hành động đưa đến sự thất bại.

Bớt nóng thì may ra làm nên sự nghiệp, những cậu bé Bolsa muốn làm chính trị và cậu bé quán Zen muốn trưởng thành trong biểu tình lấy bài học TCTH này làm lòng. Tuần trước tại Montreal 15/8/2010, một ông đàn em khoá 17 uýnh ông đàn anh khoá 14 trong một buổi sinh hoạt tại Trung Tâm Sinh Hoạt Cộng Đồng Người Việt Montreal, Canada. Một ông sưng húp 2 mắt bể miệng, khâu bên ngoài 6 mũi, bên trong 4 mũi. Ông đàn em chờ ngày 30/8/2010 ra toà thọ án. Nguyên nhân cũng tại vì nóng, giận qúa mất khôn. Đằng nào cũng phải đi tù giá mà đục vào mặt thằng chóp bu cộng sản rồi đi tù cũng thành anh hùng. Có những cái không nóng nhưng ngu như cựu dân biểu đòi chơi báo chí thì cũng lãnh hậu quả phải “dưỡng bệnh” chờ cơ hội phục thù. Một số hội đoàn mà người viết đang sinh hoạt đã bị rỉ tai tẩy chay. Nhưng who care? Tiếp tục chơi đi xem ai lỗ biết liền.

Trở lại chuyện ông Vi Anh, không muốn viết nhưng vẫn lại phải viết. Ông Vi Anh, đứng trước đám đông của phe ta thì hùng hổ như cọp Thất Sơn, nhưng đứng một mình thì lại như con mèo rừng Châu Đốc ướt nhẹp (Đọc bài tuần trước trên Việt Weekly ông Vi Anh đến VHN-TV “xin việc” (?) bất ngờ đụng đầu Etcetera và Đoàn Trọng.) Những câu trả lời phỏng vấn đều một luận điệu: “chưa tiện” hoặc “không thể”. Tại sao, chuyện liên quan đến đời tư của mình năm xửa năm xưa mà lại không thể, chưa tiện? Vậy chừng nào thì tiện? Không lẽ chờ họp báo tại Peek Family mới tiện? Thế còn lập “uỷ ban nhân dân đấu tố” thì trả lời cấp kỳ nhanh chóng? Người viết thật tình không muốn đặt vấn đề với Liên Uỷ Ban (LUB) nhưng ông Phan Kỳ Nhơn tối thứ Hai vừa qua 23/8/2010 trên làn sóng Vận Hội Mới, ông lại vẫn dùng cái khí thế “ta như nước dâng dâng tràn có bao giờ tàn” cuả vụ biểu tình Đàm Vĩnh Biệt để “tấn công” nhà báo Vũ Ánh (qua những bài viết Vũ Ánh liên quan đến LUB) và “bọn tay sai nằm vùng” đang đánh phá LUB bằng vụ họp báo 5/8/2010.

Người viết định bỏ qua vấn đề này. Nhưng tại sao cây muốn lặng gió chẳng muốn ngừng? Chuyện ông Vũ Ánh, ông ấy lo. Nhưng thật ra thì tuyên chiến với Vũ Ánh chẳng có lợi ích gì cho LUB. Nhất là một lúc lưỡng đầu thọ địch lại mở thêm một mặt trận để đối đầu với cây bút sắc bén như Vũ Ánh là dại dột. Ông Nguyễn Xuân Tùng từ ngày gác kiếm thì hình như trong LUB chẳng ai có khả năng phản biện bài viết của Vũ Ánh. Vậy thì mở thêm chiến tuyến với Vũ Ánh có lợi gì không? Ngày xưa lá cờ thiêng liêng VNCH nằm “kiêu ngạo” trong chậu rửa chân của ngành nail (chứng cớ rõ ràng) LUB còn chẳng làm gì được hà huống chi bây giờ ông Vũ Ánh lại có bài viết vừa giấy vừa mạng thì làm sao LUB chống đỡ được. Trong khi LUB không có thợ viết, chỉ có thợ nói, vậy gây hấn với Vũ Ánh làm gì, chỉ có hại mà không lợi. Đề nghị LUB nên tập trung vào cuộc chiến mới là đài Viên Thao của Đỗ Vẫn Trọn. Thứ Năm 26/8/2010, Phó Tổng Giám Đốc DirecTV đã đến quận Cam họp với các chủ nhân các đài truyền hình có chương trình trên DirecTV để thăm hỏi ý kiến về vụ đài Viên Thao. Người viết đã khiếu nại chương trình Millionaire made in Vietnam 100% lên đài DirecTV. Kết quả Viên Thao đã dẹp bỏ chương trình này. Trong khi LUB lại chỉ dùng thì giờ lo tấn công bọn “tay sai nằm vùng”, tức là người đứng ra tổ chức họp báo bảo vệ quyền hành nghề ký giả.

Cũng nghe nói (lại nghe nói,) LUB không dám chống đài Viên Thao vì sợ mất lợi tức của một cơ quan chuyên môn quảng cáo khách hàng ghi tên mở chương trình trên DirecTV? Lý do vì chủ nhân cơ quan này lại là thành viên trong cái hội cựu quân nhân mà ông LUB có chân là thành viên cố vấn? Khó thật, chống cộng mà cũng có nhiều con đường để luồn lách. Hèn chi 35 năm năm Mẹ VN ơi, chúng còn vẫn còn đây, vẫn dậm chân tại chỗ? Không lẽ khi nào chống thì chống, khi nào không chống thì không, bất kể mục tiêu là gì? Ngày thứ Sáu 27/8/2010, ông Vi Anh vẫn có đến tham dự buổi họp với Uỷ Ban Đặc Nhiệm, vậy thì tin ông Vi Anh “cáo bệnh từ quan” của ông Xây Dựng Nông Thôn tiết lộ là không đúng hay là đánh lạc hướng người viết hoặc là xin tha? Ông Vi Anh này thuộc loại thù dai, vụ lá thư tình của ông Hà Tường Cát là một minh chứng, do đó dễ gì ông bỏ qua. Những lời xác quyết ông Vi Anh sẽ không còn sinh hoạt trong LUB cũng trật đường rầy. Lùi một bước mà tiến 3 bước đấy ông XDNT ui. Cộng thêm việc ông Phan Kỳ Nhơn cứ kết tội việc họp báo tự do báo chí là cuả bọn tay sai nằm vùng thì sự việc chắc LUB cũng sẽ phải “thôi chia tay từ đây” hoặc sugar LUB, LUB go – Sugar me, me go.

Nghe nói “sát thủ” Nguyễn Thị Minh Ngữ sau khi nhận xong “hóa đơn” thanh toán cũng đã biệt tích giang hồ (Nghề của nàng.) Còn lại xung kích Diệu Chi. Dùng Diệu Chi tấn công người viết thì người viết đã từng khẳng định có 2 loại người mà người viết sẽ không tranh cãi là “say” và “điên”. Trừ phi LUB muốn mình biến thành ban đại hợp xướng “Thần Kinh Thương Nhớ” lại là chuyện khác. Không những vậy, còn nghe nói có một sự vận động ngầm tẩy chay người viết trong các sinh hoạt cộng đồng. Nếu sự thực đúng như vậy thì quả là quá quê một cục, làm như vậy LUB sẽ đi từ sai lầm này đến sai lầm khác. Nếu LUB muốn loại trừ thì người cần loại trừ là Vi Anh và Diệu Chi, tại sao là người viết. Nghe đây nhá, thứ Bảy 28/8/2010, trên đài SBTN Vi Anh lại đưa ông Lê Ngọc Diệp, chủ tịch Uỷ Ban Bảo Vệ Chính Nghĩa Quốc Gia, hữu danh vô thực của phiá Ban Đại Diện Xuân Vinh – Minh Nguyệt lên đài tàng hình. Người có tinh thần lăng ba vi bộ là vậy, đứng chân bên này lại đứng cà khiạ bên kia. Chỉ có LUB ngây thơ bị thọc gậy “mời” ký giả ra ngoài mà không biết mình bị mắc hỡm. Trên báo Việt Herald, đài VNCR hay VICR những lời phê bình không trách Vi Anh mà chỉ nhắm vào LUB, tức là người tổ chức họp báo. Vậy mà vẫn chưa khai nhĩ và còn bao che nuôi khỉ dòm nhà. Rõ thật là chán. Ngày tân Ban Đại Diện Người Việt Quốc Gia bị tấn công, những người trong LUB (Hãy còn là Đặc Nhiệm) làm gì? Ai là người vạch trần sự thật Dương Đại Hải và Đào Bích Ty? Ai xâm mình chịu búa rìu về cuộc bầu cử 18/4/2010 và viết bài phân tích bảo vệ Ban Tổ Chức Bầu Cử? Ngày thứ Ba 17/8/2010 trong khi thành phố Costa Mesa Vinh Danh Ngày Quân Lực thì Liên Ủy Ban không cần biết đến QLVNCH mà lại họp bàn đối phó người viết. Họp trễ cũng được có sao đâu, nhưng lại còn nghe nói trong các phiên họp còn có mục bàn luận ai là “nằm vùng” tiết lộ tin tức họp hành của LUB cho người viết? Chừng nào tấn công Bắc Bộ phủ đây sao mà bí mật quá dzậy? Bài viết kỳ tới Tony Lâm ra ứng cử, cơ hội cho Ngô Kỷ lại có dịp bày tỏ chính nghĩa biểu tình và tại sao Vi Anh chối tất cả những gì trong buổi phỏng vấn của Đoàn Trọng và Etcetera.
Attachments
Nhà báo Vi Anh dưỡng bệnh? AttachmentNGUYEN PHUONG HUNG 091310 TALK SHOW-1.mp3
You don't have permission to download attachments.
(13.7 Mb) Downloaded 1 times
Back to top Go down
https://hoikygia.board-directory.net
 
Nhà báo Vi Anh dưỡng bệnh?
Back to top 
Page 1 of 1

Permissions in this forum:You cannot reply to topics in this forum
HỘI KÝ GIẢ VIỆT NAM ORANGE COUNTY :: Bolsa Thiên Hạ Sự-
Jump to: